Chào mừng bạn đến với website Bốn Niệm Xứ

4- LÀM SAO XỬ LÝ MỘT VĂN BẢN?

4- LÀM SAO XỬ LÝ MỘT VĂN BẢN?

Đây là một bài thơ thuộc diện ĐẦU GÀ ĐÍT VỊT do đã bị xúm đè cứng ngắc chỉnh sửa lung tung xèng khiến thành một trò buồn cười quá chớ mà hễ nhe răng cười thì liền bị ghè, bị xúm cho là phạm húy, phạm thượng khiến độc lập tự do dân chủ bị mất ngay liền! Tức thiệt là tức! Híc híc...

Xin mời các bạn đọc lại xem sao:

Bước tới đèo Ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá lá chen hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông chợ mấy nhà.
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.
(QUA ĐÈO NGANG)

hoành sơn quan

Hoành Sơn Quan của ai xây dựng? Ảnh chụp từ phía sau. 

Chỉ có những kẻ đầu óc điên điên khùng khùng mới đọc, cũng như mới say mê ngồi căng mắt, căng tai và căng đầu ra nhiệt tình học tập cùng mới tất bật đem ra thao thao, miệt mài giảng dạy bài thơ thuộc diện tào lao thiên địa này chứ những người thần kinh ổn định, sáng suốt, nhất người như chúng tôi ai lại đi làm bậy như thế!

Xin đưa ra đây những ví dụ cụ thể, rõ ràng nhất mà những kẻ bộp chộp, đánh lận con đen kia không thể chối cãi, tránh né cho nổi cách nào.

Các bạn có đồng ý, người miền Bắc khi sử dụng từ (tiếng) cái là để chỉ cho giống cái (không phải đực), như cái Lan, cái Hoa, cái Liên... Nhưng với người miền Trung, miền Nam thì từ cái sẽ được họ gọi là con, như con Lan, con Liên, con Hoa... Như thế, con cũng có nghĩa là cái, và cái cũng có nghĩa là con. Vậy con cái không thể nào đối với nhau, vì nó đồng một nghĩa và một ý. Mà đối với nhau chỉ khi nào ngược lại, tức đem Cái đối với Đực!

Các bạn đã thấy cái ngu dốt, mơ hồ của bài thơ này chưa?

Nhưng chúng tôi vẫn mở rộng cửa, chấp nhận cho cái đối với con, bởi nếu không như vậy các bạn sẽ cho chúng tôi là người khó chịu, khắt khe quá đáng. Nhưng xin các bạn lưu ý cho chỗ này. Đó là trường hợp hãn hữu. Bạn hãy cho biết dựa vào đâu, điều kiện gì để Bà Huyện xác định chính xác 100/100 rằng con QUỐC QUỐC kia là con chim đực (giống đực) thì hai câu luận này có thể tạm xem là nghe được. Nhưng chỉ mới có thể tạm xem thôi đấy nhé!

hoành sơn quan

... Một ẩn tình chung ta biết ta!

Tiếp theo là những cái sai vẫn ở trong hai câu luận này. Con chim quốc, tức là chim cuốc. Thông thường, khi gọi giống chim này thì người ta gọi là, nói là con chim quốc hay chim cuốc, chứ không ai lại nói, lại gọi là con quốc quốc, con cuốc cuốc cả. Nếu giống chim cuốc được gọi hai tiếng sóng đôi như vậy thì lý gì con gà, con vịt sao không thể gọi là con gà gà hay con vịt vịt, kể cả con trâu trâu, con bò bò, hay con cọp cọp, con heo heo chứ? Thậm chí cả con người người, con ngợm ngợm nữa kia mà!

Vậy từ giây phút này về sau nếu chúng tôi cà tửng nói, gọi con người là con người người, và con cua, con cò là con cua cua, con cò cò liệu các bạn có bụm miệng cười chúm chím cho chúng tôi là người thần kinh mất bình thường hay không? Xin các bạn cho biết ý kiến?

Chúng tôi chỉ mới đưa ra vài chữ, từ nội trong hai câu luận thôi mà đã thấy cả một trời sai biệt rồi. Huống gì khi chúng tôi liệt kê ra tất cả những cái sai của mớ từ ngữ nhập nhằng, mơ hồ, rỗng tuếch của tất cả tám câu thì những cái sai ấy biết đến đâu nữa để mà nói phải không các bạn?

sách

Góp nhặt sỏi đá để làm sáng tỏ lại lịch sử hào hùng của dân tộc

Như vậy, chứng tỏ vào tầm 200 năm nay văn sử học và bộ môn ngôn ngữ học Bắc Nam không có người trí tuệ để có thể chỉ ra, giảng ra những cái sai, cái tầm bậy, ngu dốt hiện đang lẫn lộn, trà trộn trong các bài văn, bài thơ có một không hai này của cổ đức tiền nhân. Vì thế, than ôi những giá trị bất tử, vĩnh cữu của lịch sử dân tộc, đất nước đành khuất chìm mãi mãi trong bóng tối âm u, trong hết xuôi ra biển lại mưa về nguồn mà thôi...

... Dừng chân trú lại trời non nước,
Một ẩn tình chung ta biết ta!

Các bạn đang nghe đấy chứ? Tốt lắm.

sách

Ai có khả năng làm sáng tỏ nhân vật mà Quang Trung Nguyễn Huệ từng tôn thờ, kính ngưỡng này?

Sắp tới chúng tôi, người thần kinh rất ư ổn định kiêm ăn ngủ bình thường sẽ chỉnh lại toàn diện bài thơ đầu Ngô mình Sở này của Bà Huyện để cho đám người cà tửng, nhất hết giới văn sử học bất tỉnh nhân sự Bắc Nam biết thế nào là thơ Đường luật, thế nào là những bí mật lịch sử đã được Bà Huyện bật đèn xanh qua bài thơ quỷ khóc thần sầu dễ gây một chấn động càn khôn đại địa chưa từng có khiến toàn thể loài người phải bật ngữa miệng sùi bọt mép đống đống, không còn một mạng nào cả này!

Xin các bạn chờ đọc nhé. Hay lắm!

Chúng tôi cà tửng viết thêm đoạn. 

Dừng chân tức là đứng lại, vậy khi đã nói dừng chân mà còn nói, còn viết thêm đứng lại nữa là thừa, là vô nghĩa, vô lý quá chừng! Cũng như các trạm đổ xăng người ta chỉ cần ghi, cần viết đơn giản ba chữ TRẠM DỪNG CHÂN là đã quá đầy đủ, quá súc tích rồi! Chứ không ai điên điên ghi, viết là TRẠM DỪNG CHÂN ĐỨNG LẠI bao giờ cả! Nếu có ai ghi, viết như vậy chứng tỏ đó chính là con người người, con ngợm ngợm đặc biệt của đám văn sử học bất tỉnh nhân sự Bắc Nam chứ không phải là con người thần kinh ổn định, bình thường hệt như bạn và chúng tôi.

Vậy các bạn một khi đã chấp nhận DỪNG CHÂN ĐỨNG LẠI tức là viết, là nói đúng ngữ pháp, đúng văn phạm rồi. Thì yêu cầu từ nay tất cả các trạm đổ xăng trên mọi tuyến đường giao thông đều phải ghi, phải viết là TRẠM DỪNG CHÂN ĐỨNG LẠI chứ không được ghi, viết là TRẠM DỪNG CHÂN đấy!

Chào các bạn.
Tuy Phước, lúc ngày tháng năm 2017
Bốn niệm xứ

{{Lang.related_posts}}

{{Lang.comments}} Facebook

Lên đầu trang